Ý nghĩa tiếng sáo trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài
[rule_3_plain]
Ý nghĩa tiếng sáo trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài trình bày quan niệm, tư tưởng của tác phẩm. Tiếng sáo gọi bạn trong đêm tình mùa xuân được mô tả với nhiều cung bậc, sắc thái thẩm mĩ không giống nhau, cụ thể ko chỉ có tính năng đánh thức niềm khát khao sống trong tâm hồn tưởng như đã chai sạn của Mị nhưng còn góp phần cho ta tưởng tượng được phần nào những hiểu biết thâm thúy của tác giả. Mời các em cùng tham khảo bài văn mẫu cụ thể dưới đây nhé! Ngoài ra, để làm phong phú thêm tri thức cho bản thân, các em có thể tham khảo thêm bài giảng Vợ chồng A Phủ.
1. Lược đồ tóm lược gợi ý
2. Dàn bài cụ thể
a. Mở bài:
– Giới thiệu tác giả Tô Hoài và Vợ Chồng A Phủ
– Dẫn dắt cụ thể tiếng sáo trong đêm tình mùa xuân
b. Thân bài:
– Tiếng sáo hiện ra lần thứ nhất ở ngoài đầu núi “Ngoài đầu núi thập thò đã có tiếng người nào thổi sáo rủ bạn đi chơi”
-> Ý nghĩa: Tiếng sáo đã đánh thức tâm hồn cô Mị bởi tiếng sáo “tha thiết bồi hồi” và cô đã “nhẩm thầm bài hát của người đang thổi”
– Lần thứ 2: Tiếng sáo vang vọng ở đầu làng “tai Mị nghe tiếng sáo vang vọng đầu làng”.
-> Ý nghĩa: Tâm hồn cô Mị như được hồi sinh. Mị nhớ lại ngày xưa “Ngày trước, Mị thổi sáo giỏi. Mùa xuân này Mị uống rượu bên bếp và thổi sáo. Mị uốn chiếc lá trên môi thổi lá cũng hay như thổi sáo. Có biết bao lăm người mê, ngày đêm đã thổi sáo đi theo Mị”.
– Lần thứ 3: Tiếng sáo gọi bạn yêu lơ lửng bay ngoài đường:
“Anh ném pao, em ko bắt
Em ko yêu, quả pao rơi rồi”.
-> Ý nghĩa: Tiếng sáo đã hối thúc cô Mị hành động. Mị muốn đi chơi “Mị vẫn còn trẻ, Mị muốn đi chơi. Bao nhiêu người có chồng rồi vẫn đi chơi ngày Tết huống chi Mị và A Sử ko có lòng với nhau và vẫn phải ở với nhau”.Và cô Mị soạn sửa đi chơi “Mị quấn lại tóc, Mị với lấy cái váy hoa vắt ở trong vách”.
+ Khi Mị bị trói, tiếng sáo vẫn văng vẳng: “Em ko yêu quả pao rơi rồi/ Em yêu ai, em bắt pao nào”
-> Ý nghĩa: Tiếng sáo vẫn thôi thúc tâm hồn Mị “đưa Mị theo những cuộc chơi, những đám chơi”.
– Cuối cùng: “Tiếng sáo, tiếng chó sủa xa xa”.
-> Ý nghĩa: Tiếng sáo như cũng đang lặng dần với tâm cảnh cực khổ của cô gái Mèo đầy xấu số.
– Nhận xét, so sánh:
+ Điểm giống nhau:
Nội dung: Cùng nói về âm thanh, sắc điệu của tiếng sáo trong sự cảm nhận của Mị vào đêm tình mùa xuân từ ấy trình bày nhựa sống tiềm ẩn đang trỗi dậy trong tâm hồn của cô Mị.
Nghệ thuật: Miêu tả cụ thể giàu hình ảnh, giàu sức gợi, dùng cụ thể đấy để mô tả diễn biến tâm lí rất tinh tế của đối tượng.
+ Điểm không giống nhau:
Mỗi cụ thể hiện ra trong cảnh ngộ chi tiết không giống nhau trình bày cho những cung bậc xúc cảm trong tâm cảnh của cô Mị.
Thể hiện tài năng của nhà văn trong việc mô tả diễn biến tâm lí đối tượng.
c. Kết bài:
– Khái quát về ý nghĩa tiếng sáo trong đêm tình mùa xuân.
3. Bài văn mẫu
Đề bài: Em hãy nêu nghĩ suy của em về ý nghĩa tiếng sáo trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài dưới dạng 1 bài văn ngắn.
GỢI Ý LÀM BÀI
3.1. Bài văn mẫu số 1
Tô Hoài là 1 trong những nhà văn hiện thực béo nhất của nền văn chương Việt Nam thế kỉ XX. Ông đi nhiều, trải nghiệm nhiều, với giác quan hiện thực đầy tinh tế về cuộc sống đời thường tăng vốn hiểu biết giàu sang về phong tục và đời viết ko dừng nghỉ đưa nhà văn Tô Hoài lên địa điểm chẳng thể lầm lẫn, khó có thể thay thế. Vợ chồng A Phủ, 1 trong 3 truyện in trong tập Truyện Tây Bắc, có thể nói là 1 tác phẩm tuyệt vời hàng đầu của nhà văn Tô Hoài. Trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ Tô Hoài ko chỉ thành công ở việc khắc họa chân dung các đối tượng nhưng nhà văn còn có đặc tài trong việc xây dựng các cụ thể truyện rất rực rỡ. Trong ấy, cụ thể tiếng sáo trong đêm tình mùa xuân mang nhiều ý nghĩa.
Hình tượng tiếng sáo được đề cập nhiều lần: “Ngoài đầu núi thập thò đã có tiếng người nào thổi sáo rủ bạn đi chơi…”. “Tai Mị vang vọng tiếng sáo gọi bạn đầu làng…”. “Nhưng mà tiếng sáo gọi bạn yêu vẫn lửng lơ bay ngoài đường…”. “Mị vẫn nghe tiếng sáo đưa Mị đi theo những cuộc chơi,…”.
Trước hết, hình tượng tiếng sáo bộc lộ cho vẻ đẹp của phong tục, nét đẹp văn hóa người dân miền núi. Tiếng sáo mở ra 1 ko gian xa xăm của núi rừng tây bắc. Tiếng sáo gọi bạn, gọi người tình là nét đẹp văn hoá của người dân miền núi. Ấy là tượng trưng cho tiếng gọi cuộc sống, tình yêu; nó đã lay gọi, khêu gợi lòng yêu đời, yêu cuộc sống tự do trong Mĩ. Tiếng sáo đại diện cho tài năng của con người. “Mị thổi sáo giỏi”, “Mị uốn chiếc lá trên môi, thổi lá cũng hay như thổi sáo. Có biết bao lăm người mê, ngày đêm để thổi sáo đi theo Mị”.
Hình tượng tiếng sáo còn giàu sức gợi lúc nó đem đến sự hồi sinh trong tâm hồn đối tượng Mị. Trong gian buồng tối, tiếng sáo vang vọng gọi dậy cảm quan của Mỵ sau bao ngày sống ko bằng chết. Mắt cô ko còn thấy cái mờ mờ trăng trắng ko biết là sương hay nắng, nhưng biết đón chờ sắc màu tươi sáng của những chiếc váy hoa. Tai ko còn nghe tiếng chân ngựa đạp vách mòn mỏi nhưng đón chờ những thanh âm vui mừng: tiếng chó sủa, nói cười…Thân xác rộn rực hơi men rượu ngô. Tiếng sáo cũng đánh thức tâm thức của Mỵ, khiến nàng chợt nhớ, nhẩm thầm lời ca 5 nào:
“Mày có đàn ông, con gái rồi
Mày đi làm nương
Ta ko có đàn ông, con gái
Ta đi tìm người tình”
Bài hát 1 thời con gái đắm đuối đã ngủ sâu trong khát khao, nay tìm về. Âm vang tiếng sáo còn giúp Mỵ “sống” lại với những kỉ niệm cơ hồ ko mảy may biết tới cực khổ hiện nay. Nhận thức của Mị cũng trở về nguyên vẹn, tuổi xanh Mị “ còn trẻ, trẻ lắm”, quyền sống tự do “ A Sử với Mị, ko có lòng với nhau nhưng vẫn phải ở với nhau”. Ấy là sự trói buộc nhựa sống, kìm hãm tuổi xanh của cô. Tiếng sáo gọi dậy khát vọng mạnh bạo, dẫn nàng đến chuỗi hành động: xắn miếng mỡ bỏ vào đĩa đèn, hành động soạn sửa ngắn, nhịp nhanh, 1 loạt động từ “ quấn, với tay, xắn” thổi sinh khí cho đối tượng. Mị vùng bước đi lúc tay chân bị trói bởi sợi dây nghiệt ngã của A Sử, tuy con chim chưa thoát khỏi lồng chật nhưng mà khát vọng vươn đến cao xanh. Tiếng sáo dìu Mỵ tham dự cuộc chơi ngoài đường tấp nập, thức tỉnh mọi tri giác của Mỵ.
Hình tượng tiếng sáo được xây dựng chân thực bởi ngôn từ mang đậm hơi thở cuộc sống, hình ảnh giàu sức gợi, cách dẫn truyện thiên nhiên, khiến chữ chữ đứng trên trang giấy. Hình tượng đậm tô vẻ đẹp của con công nhân trong cùng cực vẫn mang tâm hồn trắng trong, giàu khát vọng, cùng lúc giúp ta cảm nhận nét phong phú của văn hóa vùng cao và kết tinh tài năng tả cảnh, khắc họa tâm lý đối tượng tài tình. Truyện ngắn “ Vợ chồng A Phủ” quả thật vượt lên sự băng hoại của thời kì bởi những ý nghĩa hình tượng tiếng sáo đem đến.
3.2. Bài văn mẫu số 2
Những đêm tình mùa xuân đã đến…
Sau những dòng hiện thực, nặng trĩu lòng trắc ẩn trước kiếp người bầy tớ, nhà văn Tô Hoài chuyển sang ngọn bút bằng câu văn lãng mạn, mơ mộng đấy để mở màn những phút trỗi dậy của nhựa sống tuổi xanh trong tâm hồn cô Mị – đối tượng chính trong truyện “ Vợ chồng A Phủ”. Từ ấy, biết bao câu chữ, bao cụ thể, hình ảnh thẩm mỹ cứ nối nhau tuôn chảy, cứ gọi nhau ngân vang. Trong những hình ảnh, cụ thể đấy, có nhẽ nhà văn dụng công nhiều nhất lúc mô tả hình ảnh “tiếng sáo đêm xuân”. Chỉ đọc hơn 2 trang truyện, tôi đã đếm được mười 3 lần Tô Hoài nhắc đến tiếng sáo. Trong ấy, có 6 lần tiếng sáo được đặc tả với những sắc độ âm thanh, những ngữ nghĩa và hiệu quả thẩm mỹ thật là chân thực, phong phú.
“ … Ngoài đầu núi thập thò đã có tiếng người nào thổi sáo rủ bạn đi chơi. Mị nghe tiếng sáo vọng lại, tha thiết bồi hồi. Mị ngồi nhẩm thầm bài hát của người đang thổi.
Mày có đàn ông con gái rồi
Mày đi làm nương
Ta chưa có đàn ông con gái
Ta đi tìm người tình…
Đó là mấy nhạc điệu mở màn của tiếng sáo. Nó từ xa vọng lại, nhưng mà nó tha thiết bồi hồi, tức là nó thật gần cận, da diết, khẩn cầu, hot ấm 1 khát vọng được yêu, có người để mến thương. Nhớ người nào bồi hồi, bổi hổi (ca dao). Vì vậy,vừa nghe tiếng sáo, Mị đã nhẩm thầm được lời bài tình khúc, trong ấy hiển hiện 1 nghịch cảnh của cô gái đang khát khao hạnh phúc đôi lứa: Mày có. Ta ko. Mày đi làm nương. Ta đi tìm người tình. Nói khác đi, tiếng sáo mở màn trong những đêm tình mùa xuân đấy là tiếng gọi của bè bạn. Nó có 2 sắc độ tha thiết và bồi hồi, đã đánh thức tâm hồn đang yên ngủ, yên phận, nó nhóm lên khát vọng đang lụi tàn trong ý tưởng và tình cảm của Mị, người phụ nữ từng có 1 tuổi xanh biết yêu, được yêu và chứa chan hạnh phúc.
Trước hết, cụ thể Tiếng sáo đêm tình mùa xuân là 1 thông minh nghệ thuật lạ mắt nhằm khám phá, trình bày vẻ đẹp đối tượng và chủ đề tư tưởng của tác phẩm. Tiếng sáo mùa xuân vốn là vong hồn của đời sống ý thức vùng Tây bắc. Nó rất không xa lạ, gần cận, ko có gì mới lạ, đã được tác giả thử dụng hiệu quả linh diệu như chiếc nanh vuốt của thần Kim Quy, như câu thần chú Vừng ơi của Alibaba vậy. Nhờ chiếc lẫy thần đấy nhưng cung nỏ nhà vua bắn 1 phát chết hàng vạn tên xâm lăng; nhờ tiếng sáo đêm tình mùa xuân ấy nhưng nhà văn mở được cánh cửa tâm hồn đối tượng Mị đã im ỉm khóa suốt bao lăm 5 trời. Cứ nhìn cái dáng “lùi lũi như con rùa nuôi trong xó cửa”, nhìn cái cách kéo lê tấm thân của Mị từ mùa này sang mùa khác, từ 5 này sang 5 khác làm việc như 1 cái máy, cứ nhìn cái sự đêm tới “Mị chỉ còn biết thức với lửa”, đêm nào cũng vậy, dù cho có bị A Sử ngứa tay đánh đập hay có người chết ngay ở ấy (ko có phản ứng gì thì người ta chỉ có thể nghĩ rằng cô sẽ mãi câm lặng như tảng đá cho tới ngày chết rũ xương ở đây thì thôi.
Vậy nhưng diễn ra từ nghe đầu núi thập thò có tiếng sáo rủ bạn đi chơi của người nào ấy, “Mị lại tha thiết bổi hổi”. Tâm hồn Mị bắt gặp tiếng sáo, đã mở màn nhúc nhắc, đã mở màn biết cảm nhận, đã xúc động. Đã sống lại thật rồi! Tiếng sáo mùa xuân nhẹ nhõm, mỏng tanh, vu vơ nhưng thần diệu tựa thuốc thánh Cam lộ. Tưới tới đâu thì hồi sinh chuyện sống, tình yêu tới ấy. Kìa, Mị đang “nhẩm thầm bài hát của người thổi sáo”. Mị đang hòa lòng mình vào ko khí mùa xuân tuổi xanh của những cuộc chơi đánh pao, đánh quay. Mị đang sống với tâm cảnh yêu đương trong những bài hát. Dòng nước mắt hiếm hoi đã len lách vào tâm hồn đang khô hạn nứt nẻ của Mị rồi thì đời nào ko mở lòng?! Tiếng sáo mùa xuân tới và đã neo đậu luôn trong lòng Mị, rồi ám ảnh ko rời: “Tai Mị vang vọng tiếng sáo gọi bạn đầu làng”. Rồi như 1 phản ứng dây chuyền, nhất tề cả 1 dĩ vãng của tuổi xanh hiện về, Mị lại được sống đắm chìm trong thời tuổi xanh đầy ham mê của mình: “Mị thổi lá cũng hay như thổi sáo bao lăm người mê, ngày đêm đã thổi sáo đi theo Mị”. Tiếng sáo dặt dìu tha thiết gọi người nào đầu làng nhưng đánh thức cả 1 miền hồi tưởng, kỷ niệm ùa về tươi rói. Rồi tiếng sáo ngày 1 gần, ngày 1 da diết hơn; ngồi 1 mình trong xó bếp nhưng mà Mị nhận rõ “Tiếng sáo gọi bạn yêu vẫn lơ lửng bay ngoài đường. Mị thấy phấp phới quay về…”. Mùa xuân đã thực thụ về, xôn xang trong lòng: “Mị vui sướng như những đêm xuân ngày trước. Mị vẫn còn trẻ, Mị muốn đi chơi…”. Rồi theo phép biện chứng của tâm hồn, cái hiện thực đầy ham mê của dĩ vãng và tiếng sáo gọi bạn yêu kia đã biến thành thái cực tương phản của cảnh sống thực tại. Mị so sánh đối chiếu, xét soi lại cái hiện thực nhưng cô đã và đang phải sống, thấy nó thật phi lý, chẳng thể bằng lòng. Tâm lý Mị phát sinh 1 sự phản ứng bất thần nhưng hợp nhất: Nghĩ tới nắm lá ngón. Nhìn ở giác độ sự sống cho thân xác, đây là 1 bước lùi, thụ động. Nhưng nhìn ở giác độ đời sống ý thức, đây là 1 tín hiệu đáng mừng ở Mị. Bởi vì ấy chính là sự thức tỉnh đầy tính nhân bản: Thà 1 phút huy hoàng rồi vụt tắt, thà chết trong 1 sự khẳng định quyết liệt ý nghĩa đúng mực cuộc sống của mình còn hơn phải sống kiếp trâu ngựa suốt cả 1 đời. Nhờ tiếng sáo mùa xuân nhưng Mị có được sự thức tỉnh ấy.
Chi tiết tiếng sáo cũng vào vai trò ko bé trong việc hình thành hơi thở miền núi cho truyện ngắn. Cũng nhờ có sự hiện ra của âm thanh này nhưng các trang văn nhưng Tô Hòa xây dựng đẫm chất thơ. Tiếng sáo đấy quả là âm thanh gây nhiều ấn tượng ko chỉ đối với các đối tượng trong truyện nhưng còn gây ấn tượng, hút người đọc mạnh bạo.
Và để khắc họa nổi trội cụ thể trên, tác giả thử dụng tiếng nói đầy sức gợi, nhất là những từ láy liên tiếp chuyển đổi, gợi tả các sắc thái không giống nhau của tiếng sáo: thập thò, vang vọng, lơ lửng, rập rờn. Qua cách diễn đại này bạn đọc chừng như chẳng phải tốn quá nhiều công huân để mường tưởng thứ âm thanh đấy nhưng nó hiện hữu khá rõ nét, ko chỉ ảnh hưởng vào thính giác nhưng còn gây ấn tượng mạnh bạo tới thị giác.
Có thể thấy rằng, cụ thể tiếng sáo dù rằng là cụ thể bé trong tác phẩm thôi nhưng mà cũng có vai trò hình thành sự thành công lúc xây dựng truyện ngắn “Vợ chồng A phủ” của nhà văn Tô Hoài. Nếu thiếu đi âm thanh này, truyện ngắn “Vợ chồng A Phủ” có thể sẽ mất đi khá nhiều sức hấp dẫn và tư tưởng của tác phẩm cũng đôi phần kém thâm thúy hơn.
—–Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp—–
Phân tích sức mạnh của tình mến thương con người trong Vợ chồng A Phủ và Vợ nhặt
143
Phân tích hành động cởi trói của đối tượng Mị trong Vợ chồng A Phủ
491
Phân tích chất thơ trong Vợ chồng A Phủ
2400
Phân tích hình tượng nắm lá ngón trong Vợ chồng A Phủ
443
Soạn văn 12 Vợ chồng A Phủ tóm lược
2267
So sánh trị giá nhân đạo trong Vợ nhặt và Vợ chồng A Phủ
16473
[rule_2_plain]
#nghĩa #tiếng #sáo #trong #tác #phẩm #Vợ #chồng #Phủ #của #Tô #Hoài
Discussion about this post