Cảm nhận tình yêu quê hương của Tế Hanh trong bài thơ Quê hương
[rule_3_plain]
Bài văn mẫu Cảm nhận tình yêu quê hương của Tế Hanh trong bài thơ Quê hương gồm dàn ý cụ thể, cùng bài văn mẫu đã được Học247 biên soạn và tổng hợp. Đây là tài liệu hết sức có ích cho các em học trò lớp 8 tham khảo, hiểu thâm thúy hơn về tình yêu quê hương của thi sĩ Tế Hanh. Ngoài ra, để làm phong phú thêm tri thức cho bản thân, các em có thể tham khảo thêm bài soạn văn Quê hương.
1. Lược đồ tóm lược gợi ý
2. Dàn bài cụ thể
a. Mở bài:
– Dẫn dắt, giới thiệu về tình yêu quê hương của Tế Hanh và bài thơ “Quê hương”.
b. Thân bài:
* Tình yêu quê hương được trình bày qua niềm kiêu hãnh lúc giới thiệu về quê hương:
– Lời giới thiệu giản dị, mang nét riêng của người miền biển: lấy thời kì để đo chiều dài của ko gian.
– Lời thơ khẩn thiết, bổi hổi, ngập tràn niềm kiêu hãnh về quê hương.
* Tình yêu quê hương còn được trình bày trong nỗi nhớ về cảnh sinh hoạt, cảnh lao động của người dân chài lưới:
– 6 câu thơ tiếp theo là cảnh “dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá” trong 1 “ban mai hồng”. Đây vừa là cảnh quan tự nhiên tươi sáng, vừa là bức tranh lao động đầy hứng khởi và dạt dào nhựa sống. (Học trò phân tách những hình ảnh thơ điển hình, lạ mắt trong đoạn thơ).
– Đoạn thơ thứ 3 là cảnh dân làng đón đoàn thuyền cá trở về:
+ 4 câu đầu là 1 bức tranh lao động náo nhiệt, đầy ắp thú vui và sự sống, toát ra từ ko khí ầm ĩ, sôi động, đông vui, từ những chiếc ghe đầy cá, từ những con cá tươi ngon, từ lời lạy tạ chân tình đất trời đã sóng yên bể lặng để đoàn thuyền trở về bình an.
+ 4 câu sau mô tả người dân chài và con thuyền nằm nghỉ trên bến sau chuyến ra khơi. Qua các giải pháp nghệ thuật, sự thông minh lạ mắt của tác giả, hình ảnh người dân chài vừa sống động vừa lãng mạn với tầm vóc phi thường… Cùng lúc trình bày tâm hồn tinh tế, tài ba và tình yêu quê hương khẩn thiết, sâu nặng của Tế Hanh.
* Tình yêu quê hương được trình bày trực tiếp trong nỗi nhớ khôn nguôi về quê hương của người con lúc cách biệt:
– Nỗi nhớ chân tình, khẩn thiết nên lời thơ giản dị; cách biểu thị xúc cảm trực tiếp “Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!”
– Hương vị lao động làng chài chính là hương vị riêng đầy thu hút của quê hương. Nhà thơ đã cảm thu được chất thơ trong cuộc sống lao động hàng ngày của người dân nên hình ảnh thơ tươi sáng, khỏe khoắn, mang hơi thở nồng ấm của lao động, của sự sống.
– Tế Hanh đã thông minh được nhiều hình ảnh thơ sống động nhưng mà cũng rất đẹp, bay bổng lãng mạn. Nhà thơ đã thổi vong linh vào những sự vật gần gụi, giản dị làm cho các sự vật mang 1 vẻ đẹp, 1 tầm vó bất thần. Từ đấy, tình yêu quê hương của Tế Hanh càng phát triển thành khẩn thiết, sâu nặng hơn.
c. Kết bài:
– Khái quát, khẳng định lại vấn đề.
3. Bài văn mẫu
Đề bài: Em hãy viết bài văn cảm nhận về tình yêu quê hương của thi sĩ Tế Hanh trong bài Quê hương.
Gợi ý làm bài:
3.1. Bài văn mẫu số 1
Tế Hanh là 1 trong số những khuôn mặt điển hình của nền thơ ca tiên tiến Việt Nam với những vẫn thơ giàu hình ảnh, tiếng nói thiên nhiên, giản dị và luôn chất chứa tình yêu quê hương khẩn thiết. Bài thơ “Quê hương” được sáng tác 5 1939 lúc thi sĩ còn đang học ở Huế là 1 sáng tác điển hình của ông. Đọc bài thơ, người đọc sẽ cảm thu được 1 cách rõ nét tình yêu quê hương sâu nặng của thi sĩ.
Có nhẽ thi sĩ đã viết Quê hương bằng cả tấm lòng kính yêu tự nhiên thơ mộng và hùng tráng, kính yêu con công nhân tràn ngập sức lực, bằng những kỉ niệm nồng thắm nhất của mình. Khi trời trong gió nhẹ, ban mai hồng; dân trai tráng trong làng bơi thuyền đi đánh cá, hình ảnh mái chèo phăng phăng cánh buồm no gió.
Giữa trời nước rộng lớn nổi trội hình ảnh con thuyền hiên ngang tích cực, đầy sinh lực dưới bàn tay điều khiển thành thục của dân trai tráng đang nhẹ lướt trên sóng qua hình ảnh so sánh như con tuấn mã. Bằng các từ ngữ sinh động, thi sĩ đã khắc họa tư thế tự hào đoạt được sông dài, biển rộng của người làng chài. Lời thơ như băng băng về phía trước, như rướn lên cao rộng lớn cộng với con thuyền, với cánh buồm! Tế Hanh đã cảm nhận cuộc sống lao động của làng quê bằng cả tâm hồn tha thiết gắn bó nên mới liên tưởng: Cánh buồm trương, lớn như mảnh hồn làng. Bao nhiêu trìu mến thiêng liêng, bao lăm hi vọng mưu sinh của công nhân được gửi gắm ở ấy.
Hình ảnh những người dân làng chài hiện lên với làn da đen bởi rám nắng cùng thân hình với những bắp chân cuồn cuộn đã hình thành phong độ khỏe khoắn, mạnh bạo của họ. Thêm vào đấy, cụm từ “vị xa xôi” còn gợi lên vị mặn của đại dương, của biển cả rộng lớn, mênh mang, chừng như, tất cả chúng đã thấm sâu vào thân hình của những con người nơi đây. Cộng với hình ảnh những người dân làng chài, bằng ngòi bút tài ba tinh tế và tình yêu của mình, thi sĩ còn khắc họa hình ảnh con thuyền ngơi nghỉ sau ngày làm việc nhọc nhằn.
Với nghệ thuật nhân hóa lạ mắt cùng giải pháp ẩn dụ biến đổi cảm giác chừng như đã làm xuất hiện trước mắt người đọc hình ảnh con thuyền như 1 sinh thể có tâm hồn, như 1 sự sống lao động của những con người nơi đây, nó cũng có những cảm nhận của riêng mình sau mỗi hành trình ra khơi. Và để rồi, qua đấy giúp chúng ta cảm nhận thấy tâm hồn mẫn cảm, tinh tế của thi sĩ. Có nhẽ phải thật sự giàu lòng yêu quê hương, luôn nhớ đến quê hương thì thi sĩ mới có những cảm nhận thâm thúy và lạ mắt tới tương tự.
Chỉ người nào là người con của vạn chài mới viết được những câu thơ như thế. Tế Hanh như khắc tạo bức tượng đài người dân chài giữa đất trời lồng lộng gió với hình khối, màu sắc và cả hương vị chẳng thể lẫn. Bức tượng đài nồng thở vị xa xôi – vị muối mặn nhưng của biển khơi, của những chân mây tít tắp nhưng họ thường chinh, phục. Chất muối mặn mà đó ngấm vào thân hình người dân chài quê hương, thấm dần trong thớ vỏ chiếc thuyền hay đã ngấm sâu vào làn da thớ thịt, vào tâm hồn Tế Hanh để thành niềm xúc cảm bâng khuâng, diệu kì. 1 tâm hồn như thế lúc nhớ nhung tất không thể nhàn nhạt, tầm thường. Những hình ảnh của quê hương đã thành kỉ niệm ám ảnh, vẫy gọi: Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá – câu thơ rốt cuộc cho ta rõ thêm tâm hồn tha thiết, thành thực của Tế Hanh.
Quê hương của Tế Hanh đã cất lên 1 tiếng ca trong trẻo, nồng thắm về cái làng vạn chài từng ấp ôm, ru vỗ tuổi thơ mình. Bài thơ đã góp phần bồi đắp cho mỗi người đọc chúng ta tình yêu quê hương đượm đà.
3.2. Bài văn mẫu số 2
Quê hương trong cách biệt là cả 1 dòng xúc cảm dạt dào, nhấp nhánh suốt đời thơ Tế Hanh. Cái làng chài nghèo ở 1 cù lao trên sông Trà Bồng nước bủa vây cách biển nửa ngày sông đã nuôi dưỡng tâm hồn thơ Tế Hanh, đã biến thành nỗi nhớ da diết để ông viết nên những vần thơ tha thiết, lại láng. Trong dòng xúc cảm đó, bài thơ “Quê hương” là thành công mở màn đặc sắc.
Dưới ngòi bút của Tế Hanh, quang cảnh đoàn thuyền đánh cá trở về trên bến quê thật ầm ĩ, sôi động, chứa chan tiếng cười nói vui vẻ sau 1 chuyến ra khơi bội thu với những chiếc ghe đầy cá, với những con cá tươi ngon. Để rồi, những người dân chài lưới nơi đây lên tiếng thầm cảm ơn tự nhiên, cảm ơn người mẹ đại dương đã dịu hiền, che chở, bảo vệ những đứa con để họ có thể trở về với “cá đầy ghe”. Cùng lúc, trong thú vui đó, tác giả đã khắc họa hình ảnh những người dân làng chài với vẻ đẹp thật khỏe khoắn.
Hình ảnh những người dân làng chài hiện lên với làn da đen bởi rám nắng cùng thân hình với những bắp chân cuồn cuộn đã hình thành phong độ khỏe khoắn, mạnh bạo của họ. Thêm vào đấy, cụm từ “vị xa xôi” còn gợi lên vị mặn của đại dương, của biển cả rộng lớn, mênh mang, chừng như, tất cả chúng đã thấm sâu vào thân hình của những con người nơi đây. Cộng với hình ảnh những người dân làng chài, bằng ngòi bút tài ba tinh tế và tình yêu của mình, thi sĩ còn khắc họa hình ảnh con thuyền ngơi nghỉ sau ngày làm việc nhọc nhằn.
1 bức tranh lao động tấp nập và tươi vui xuất hiện làm cho chúng ta cảm thu được sự sống đang lan tỏa khắp ko gian. Người dân chài sau những ngày lênh đênh trên đại dương, đương đầu với sóng với gió đã được báo ân. Thành quả lao động của họ chính là những con cá đầy ghe, con nào trông cũng thật tươi ngon. Họ cảm thấy hàm ơn trời đất vì đã cho “biển lặng” để đoàn thuyền trở về bình an.
Những tháng ngày rời xa quê hương, trong nỗi lòng của Tế Hanh luôn hiện hữu nỗi nhớ quê da diết, sâu nặng. Nhớ về quê hương, thi sĩ nhớ những nét bình dị, không xa lạ nhất của nơi đây, đấy là thuốc nước xanh của đại dương, là cá bạc, là thuyền vôi và đặc thù là nhớ “cái mùi nồng mặn” – cái vị mặn mà của đại dương đã thấm sâu vào trong mỗi người con làng chài. Đặc trưng, điệp từ “nhớ” được lặp lại trong đoạn thơ đã nhấn mạnh rõ nét nỗi nhớ quê hương của thi sĩ. Chắc hẳn, thi sĩ phải yêu quê hương thật nhiều thì mới có 1 nỗi nhớ quê da diết, cháy bỏng tới vậy.
Chỉ người nào là người con của 1 vạn chài mới viết được những câu thơ như thế. Tế Hanh như khác tạc bức tượng dài người dân chài giữa đất trời lộng gió với hình khối, màu sắc và cả hương vị chẳng thể lẫn: bức tượng đài nồng thở vị xa xôi – vị muối mặn mà của biển khơi, của những chân mây tít tắp nhưng họ thường đoạt được. Chất muối mặn mà đó ngấm vào thân hình người dân chài quê hương, thấm dần trong thớ vỏ chiếc thuyền hay đã ngấm sâu vào làn da thớ thịt, vào tâm hồn Tế Hanh để thành niềm xúc cảm bâng khuâng, diệu kì?
1 tâm hồn như thế lúc nhớ nhung tất không thể nhàn nhạt, tầm thường. Nỗi nhớ quê hương trong đoạn kết đã đọng thành những kỉ niệm ám ảnh, vẫy gọi. “Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá” – câu thơ rốt cuộc cho ta rõ thêm tâm hồn tha thiết, thành thực của Tế Hanh.
Với những hình ảnh thơ lạ mắt, lãng mạn cùng tiếng nói giản dị, thiên nhiên, bài thơ “Quê hương” đã giúp người đọc cảm nhận 1 cách sống động và rõ nét tình yêu quê hương khẩn thiết, thâm thúy của thi sĩ Tế Hanh. Tình yêu đó được trình bày rõ nét trong những ngày tháng thi sĩ phải sống xa quê hương của mình.
——Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp——
Soạn văn 8 Quê hương tóm lược
4888
Chứng minh bài thơ Cảnh khuya, Khi con tu hú, Quê hương bộc lộ tình cảm đối với quê hương non sông của các thi sĩ
14614
Phân tích chùm bài ca dao nói về tình cảm quê hương non sông, con người
8627
Phân tích cảnh người dân chài ra khơi đánh cá trong bài thơ Quê hương của Tế Hanh
6553
Phân tích bài Quê hương của Tế Hanh
5622
Nghị luận xã hội bàn về tình yêu quê hương non sông
4673
[rule_2_plain]
#Cảm #nhận #tình #yêu #quê #hương #của #Tế #Hanh #trong #bài #thơ #Quê #hương
Discussion about this post